XIN LỖI MN, DẠO NÀY MÌNH CÓ VIỆC NÊN KO THỂ ĐĂNG CHƯƠNG ĐỀU ĐẶN ĐC. CHO MÌNH XIN LỖI NHA!
____________________
Vụ nổ lớn thời kháng chiến còn ko to bằng hai quả bom nguyên tử đang ở bệnh viện. Hắn và anh cứ tranh nhau pử lại chăm sóc nó. Đương nhiên vì có hai đứa nhóc nên anh thua một cách nhục nhã, đành phải ngồi ở ngoài.
-------------------------------
Trong căn phòng bệnh, màn đêm buống xuống nơi giường bệnh.
Hắn nắm lấy đôi bàn tay gầy gò của nó, hắn đã từng nghĩ. Hai người sẽ mãi mãi kết thúc trong hận thù và căm ghét lẫn nhau. Nhưng, sự thật đã cứu vãn tình yêu này. Hắn thì thầm, buông những lời hối hận:
- Anh bt, anh đã sai, sai rất nhiều. Anh xin em, hãy tỉnh lại đi, anh hối hận lắm rồi, tỉnh lại di em! Xin em! Hãy tha thứ cho anh, tha thứ cho lỗi lầm mà anh đã gây ra, tha thứ cho sự ngu si này. Anh bt, sự đau khổ, tủi nhục, mệt mỏi mà những năm tháng qua em phải chịu đựng. Có làm thế nào cx khó có thể bù đắp đc! Em có thể đánh anh, mắng anh, giết anh, làm bất kì việc gì với anh. Nhưng anh xin em, đừng rời xa anh, hãy tỉnh lại đi! Chúng ta sẽ bỏ hết chuyện quá khứ, ko thể mang thai thì sao chứ, chúng ta đã có Hitaro và Hitaki rồi mà, hãy cùng anh làm lại từ đầu em nhé! Xin em, hãy tha lỗi cho kẻ tội đồ này, đừng bỏ anh lại nơi đây một mình nữa!( ồ! Một mình cơ á? Điêu!)
Nắm lấy đôi tay ấy, hôn lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-chon-toi-hay-chon-han/184014/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.