Thời gian giống như ngừng lại tại giây phút đó.
Kha Giảo trợn mắt há mồm nhìn người trong phòng khách, cảm thấy trong đầu mình có một viên đạn nguyên tử đang muốn nổ tung san bằng mặt đất.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cô thật sự không thể nghĩ gì nữa, không cách nào suy nghĩ dù chỉ một chút.
Cô gái này... là ai? Sao lại ôm Tạ Tu Dực chứ?
Lẽ nào... là người anh thích? Bạn gái? Hay là...
Trái tim giống như bị người ta bóp chặt, đau đến nỗi không phát ra tiếng.
Khoảng chừng mấy giây, cô nhìn thấy Tạ Tu Dực thế mà lại một phát đẩy cô gái ấy ra.
Lực rất lớn, mà còn không mảy may có tí ti cảm giác thương hương tiếc ngọc.
Ở trong tầm mắt của cô, anh cau mày phủi phủi quần áo và ống tay mình, sau đó nhanh chóng mặt không biểu cảm sải bước đi về phía cô.
Kha Giảo chớp mắt, phản ứng đầu tiên lại là quay người muốn chạy trốn.
Vốn tràn đầy dũng khí tới tìm anh, nhưng nhìn thấy một màn vừa rồi, cô thật sự rất sợ nghe được bất kỳ lời nói gì ngoài dự liệu của cô từ miệng anh.
Cô không dám nghe, cũng không muốn nghe anh nói anh và cô gái kia có quan hệ gì chút nào.
"Chạy cái gì."
Giây tiếp theo, một giọng nói lạnh lùng đã chặn lại đôi chân sắp rời đi của cô, nhiệt độ trong giọng nói giảm một mạch xuống điểm đóng băng.
Thật đáng sợ, thật là giống ma quỷ...
Cô sợ đến nỗi chân cũng run, chỉ có thể ngoan ngoãn cứng đờ tại chỗ.
Đợi Tạ Tu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-co-nghe-thay/2153024/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.