8 giờ tối, trong vườn hoa của khách sạn Đế Tinh của thủ đô, buổi tiệc chính thức bắt đầu, yến tiệc linh đình, quần áo sang trọng. Đàn ông thì mặc vest đi giày da, cử chỉ nho nhã lễ độ, phụ nữ mặc đầm dạ hội ưu nhã, tay cầm ly rượu, khí chất lỗi lạc, nói cười vui vẻ.
Nguyên Diễn Chi đi vào, hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mặc dù đã gần 50 nhưng trông ông vẫn còn rất trẻ, tính cách điềm đạm nghiêm túc, rất ít khi mỉm cười, luôn tạo cảm giác khó gần.
Song lại có phần tương tự với Khấu Hưởng.
Thế nên Từ Gia Mậu luôn nói đùa, thật ra Boss của chúng ta mới là bố ruột của cậu phải không, Khấu Hưởng lạnh nhạt liếc anh ấy một cái, lười nói chuyện. Từ Gia Mậu lại nói: “Mấy năm nay cậu thật sự thay đổi nhiều, so với Khấu Hưởng mặt lạnh bây giờ, tôi vẫn thích khuôn mặt hừng hực như núi lửa của cậu hơn, ít ra trông còn có cảm xúc, cậu bây giờ chẳng khác nào người máy vô cảm.”
Khấu Hưởng nâng ly rượu champagne lên, uống một hơi cạn sạch, không nói gì, Từ Gia Mậu lấy khuỷu tay chọc chọc anh: “Này, hôm nay vợ tôi cũng tới đấy.”
Theo ánh mắt Từ Gia Mậu, nhìn thấy Tống Mạt mặc một bộ váy dài chấm đất màu xanh, đang đứng nói chuyện với mấy người đàn ông, khóe miệng cong lên mỉm cười rạng rỡ, đẹp đến mức làm người khác không dời mắt được.
“Vợ tôi đẹp không.”
“Cô vợ xinh đẹp của cậu còn đang cười nói phong hoa tuyết nguyệt với người đàn ông khác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-co-nhieu-chieu-do-anh/1742232/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.