Editor: Ê Đê Ban Mê
Reup: Mèo Tai Cụp
Mưa đã hơi lớn hơn một chút, tóc Dụ Dao bị thấm ướt, thậm chí Dung Dã còn nghĩ đến việc mang theo dù trước, anh vẫn duy trì tư thế quỳ xuống đất, hốc mắt hơi đỏ lên, chống dù che phía trêи cô.
Dụ Dao không muốn thất thố trước mặt bố mẹ, nhưng cảm xúc đã vỡ đê.
Mặt dù không tính là lớn, Dung Dã đều nghiêng dù về phía cô, bản thân mình thì gần như lộ ra trong màn mưa, anh cũng không cảm thấy có chỗ nào không tốt, vết nước từ trêи mặt anh trượt xuống, anh còn đang nhàn nhạt cười với cô, chỉ là màu đỏ nơi đáy mắt ngày càng sẫm màu.
Dụ Dao nhớ tới khi đó ở phòng bệnh của bệnh viện, Nặc Nặc dựa vào bản năng mờ nhạt làm ra một chiếc nhẫn, khờ dại cầu gả cầu hôn với cô, sau này anh trở thành Nặc Nặc, ra sức tích lũy vốn liếng kết hôn, chuyện đầu tiên anh làm chính là cầu hôn cô.
Trước kia cô đều nghĩ, cho dù Nặc Nặc không khôi phục được, mãi mãi không hiểu tình yêu chân chính, vậy cô cũng nguyện ý cả một đời yêu đơn phương anh, hiện tại anh bước qua nhiều bụi gai như vậy, hoàn chỉnh quỳ gối ở đây, mổ xẻ lấy trái tim ra cho cô, cầu xin cô nhận lấy cuộc đời anh.
A Dã có biết không, bắt đầu từ ngày anh trở về, cô đã chờ đợi ngày này.
Dụ Dao hy vọng mình có thể khóc xinh đẹp một chút, cô cố gắng nhếch môi, kéo Dung Dã đến dưới dù, vừa mở miệng ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-co-the-nuoi-anh-khong/585334/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.