Đèn xanh đã nổi, xe phía sau liên tiếp nhấn còi ra hiệu nhưng Tả Trí lại hồn nhiên không biết, cặp mắt nhìn chằm chằm hai người đang hôn nhau ở cửa sổ phía trước. Không ai dám so tài với xe cảnh sát, chỉ trừng tròng mắt đi vòng qua.
Cấp dưới đi cùng xe cảm thấy kỳ quái, vỗ vai anh. "Đèn xanh rồi Tả đội, đi đi? Oh? Đó không phải là Giang đội sao?" Cấp dưới nhìn lại theo tầm mắt của anh, một người đã nhận ra người đàn ông kia là đội trưởng Giang của họ.
"Há, thật không nhìn ra, Giang đội bình thường có tiếng cũng có miếng, thì ra ở trước mặt con gái lại gấp gáp thế, thân thiết cũng không tìm chỗ bí ẩn, nơi công chúng làm sao hoạt động thuận lợi được! Dưỡng thương thật là dễ chịu. Hay là mình đi xuống chào hỏi với Giang đội?"
"Cậu rãnh quá nhỉ? Ngày mai cậu bắt đầu đi làm chuyên cần cả tháng đi." Tả Trí trầm mặt dạy dỗ một câu, một chân đạp ga tăng tốc rời đi. Nhìn nữa anh sợ mình sẽ làm ra cái chuyện gì xung động.
Cấp dưới bị giáo huấn không giải thích được, đoán không ra anh bị gì nên bĩu môi không lên tiếng. Trở lại trong cục đúng lúc đang thẩm vấn thủ lĩnh của một nhóm người trộm xe vừa sa lưới, người này mạnh miệng cái gì cũng không chịu nói. Một đám cấp dưới gặp khó khăn, nghiên cứu hỏi han đối sách. Tả Trí xem ghi chép một chốc, xoay người vào phòng thẩm vấn.
Chờ ba giờ sau Tả Trí từ phòng thẩm vấn đi ra thì người này cái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-da-nghe-thay-chua/854226/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.