Thời điểm Sở Trác dẫn một đội nhân mã trở về, từ rất xa đã nhìn thấy một cỗ xe ngựa quen mắt ngừng ở cửa thành, không đợi hắn xác định lại ý nghĩ trong lòng mình, đã nhìn thấy Thu Quỳ dẫn đầu từ trêи xe ngựa nhảy xuống.
Sở Trác nhịn không được hơi nhíu mày lại, đôi mắt lập tức loé lên ý cười. Phó Linh đi theo bên cạnh Sở Trác nhịn không được run lập cập, mặc dù đây không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy tướng quân cười như thế, nhưng là mỗi lần hắn nhìn thấy vẫn nhịn không được cảm thấy rét run.
Sở Trác giơ tay lên quơ quơ, ý bảo bọn người Phó Linh mang người trở về thành trước, còn hắn thì chạy về phía chiếc xe ngựa kia. Lúc hắn nắm chặt dây cương đem ngựa dừng trước xe ngựa, người trêи xe ngựa lúc này mới đẩy rèm hướng mặt ra bên ngoài nhìn. Đôi con ngươi đen như mực của nàng, lập tức liền đối mắt với Sở Trác.
Trần Y Y nhớ tới nhiệm vụ Sở Minh Yến giao cho nàng, lập tức hướng tới Sở Trác nở một nụ cười mà nàng tự nhận là khuynh quốc khuynh thành. Nguyên bản trong mắt Sở Trác còn hàm chứa ý cười, đột nhiên trông thấy Trần Y Y tươi cười mị hoặc như thế, hai con ngươi trong suốt liền nhịn không được run nhè nhẹ.
Ngay sau đó có một ý niệm xuất hiện trong đầu, ý niệm này làm cho đáy lòng của Sở Trác muốn bùng nổ. Y Y, đây là muốn ám chỉ hắn sao?
Lúc ý nghĩ này xuất hiện trong lòng, Sở Trác chỉ cảm thấy người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-dau-cua-nam-chinh-khong-de-lam/353759/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.