Cả một buổi chiều, Kiều Trang và Khánh Vân không nhắc đến chuyện của Flora, giống như Flora chưa từng xuất hiện, nhưng trong lòng Kiều Trang vẫn không yên. Những câu nói mập mờ khó hiểu của Flora quanh quẩn trong đầu nàng. Chị ta nói về cái đêm nàng say rượu và cả cái đêm tuyết ấy trên xe hơi với Khánh Vân như thế muốn nhắc chị ấy nhớ lại những điều đó. Chẳng lẽ... Kiều Trang nghĩ đến trái tim tức khắc nhói lên, nàng muốn xác định nhưng không biết làm sao mở lời với Khánh Vân.
Dùng bữa tối xong, Kiều Trang liền tìm dì Năm hỏi một số chuyện, thì ra Khánh Vân có sang Úc tìm nàng nhưng chỉ một ngày liền trở về, sau đó cả người đổ bệnh sốt cao suốt một tuần.
Kiều Trang mím chặt đôi môi, chị ấy qua Úc nhưng nàng không hề biết, Flora nhắc đến đêm tuyết chẳng lẽ đêm đó chị ấy đã nhìn thấy khung cảnh ấy. Kiều Trang siết chặt bàn tay, trong lòng thêm gấp gáp, mặc cho ánh mắt khó hiểu của dì Năm liền vội vàng tìm Khánh Vân. Nghe thấy tiếng nước chảy, nàng không chút đắn đo đẩy cửa phòng tắm, một mạch nhào đến ôm lấy người kia - một thân trần trong làn nước.
Khánh Vân kinh ngạc không thôi, khẽ tắt vòi sen, xoay người nâng lấy gương mặt nàng, lo lắng hỏi.
"Có chuyện gì sao?"
Kiều Trang mím môi, đôi mắt ửng đỏ, cả người cũng bị nước thấm ướt. Nàng không nói chỉ lẳng lặng bật khóc làm tâm Khánh Vân như bị cái gì hung hăng đâm vào. Cô đi đến lấy áo choàng tắm qua loa mặc vào,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-dau-hut/973087/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.