Tô Bảo Bảo đang nói đùa với bạn học nam bên cạnh thì đột nhiên nghe Sở Tuyết nhắc đến Tần Noãn.
Cô đột ngột đứng dậy, định từ chối thay Tần Noãn.
Nhưng Tần Noãn lại nói trước: “Được thôi.”
Tô Bảo Bảo ngồi xuống, nghi hoặc nhìn Tần Noãn: “Tại sao cậu lại đồng ý?”
Tần Noãn cười ngọt ngào, hai gò má ửng hồng: “Cứ chơi đi, không sao đâu.”
Vừa nói, cô vừa cầm ly rượu trái cây trong tay uống một hơi cạn sạch, uống xong còn liếm liếm môi, Mộ Lan bên cạnh lại rót đầy vào cốc giúp cô.
Tô Bảo Bảo liếc nhìn ly rượu trái cây, đột nhiên hiểu lý do tại sao Tần Noãn trở nên cởi mở.
Cô chính là đang say!
”Tửu lượng của cậu cũng thật là…” Tô Bảo Bảo giật lấy rượu trái cây của cô, đẩy Tần Noãn ngồi xuống: “Không uống nữa, cậu say rồi.”
“Làm sao có thể? Mình không uống chút rượu nào, làm sao có thể say được? Nói linh tinh!”
Tô Bảo Bảo bất lực, dứt khoát lôi Tần Noãn đi chơi trò chơi với Sở Tuyết và những người khác.
Mười mấy người ngồi quanh bàn đá, số còn lại hoặc tranh thủ hát thêm vài bài, hoặc là đứng xem.
Tỷ lệ nam và nữ tham gia trò chơi là tương đối đều nhau.
Tần Noãn đang ngồi bên cạnh Tô Bảo Bảo và Mộ Lan, đôi má ửng đỏ có phần mê người.
Tất cả đàn ông đều yên lặng nhìn cô, ân cần rót một chén nước ấm cho Tần Noãn.
Tần Noãn đầu óc choáng váng, nhưng cô vẫn còn tỉnh táo, có thể phân biệt được ai là ai.
Lúc này Sở Tuyết giải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-dung-gian-anh-nua-huong-tru-cach-cach/718853/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.