Công lực hù doạ người của Thịnh Minh Hoài tăng mạnh, nhiều lần đều bày ra tư thế muốn làm chết cô, cuối cùng vẫn thần phục trên người cô, kiên nhẫn dịu dàng hôn nước mắt trên khoé mắt cô.
"Được rồi, đừng khóc." Thịnh Minh Hoài mềm lòng đến rối tinh rối mù, bất đắc dĩ cười: "Em làm từ nước ra sao, phía dưới chảy trên mặt cũng chảy."
Anh còn có tâm tình giễu cợt.
Minh Dư khóc hức hức dùng chân đá anh, bị tay anh bắt được ôm vào trong lồng ngực, Thịnh Minh Hoài thuận thế trêu chọc tiếp: "Ừm, còn đặc biệt thích đá người khác."
Minh Dư đỏ mặt dỗi: "70% cơ thể người đều là nước."
Hốc mắt cô đã khóc đỏ lên, tiếng nói cũng hơi khàn, trên da thịt tuyết trắng che kín dấu vết anh lưu lại.
Nhìn là có chút thấy ghê người.
Phía dưới còn cứng, chưa bắn ra, nhưng đã không rảnh lo nhiều như vậy.
Thịnh Minh Hoài vớt cô vào trong lồng ngực, sau khi tắm sạch sẽ tìm váy áo mới cho cô thay, phỏng chừng vẫn muốn trang điểm xinh xinh đẹp đẹp cho cô ra ngoài.
Cô thích cái đẹp, điểm này anh rõ ràng hơn bất cứ ai.
"Anh thật sự chuẩn bị nhiều váy như vậy." Một gian phòng khác bị anh cải tạo thành phòng để quần áo, khó trách tủ quần áo không có gì.
Thịnh Minh Hoài ừ một tiếng: "Có muốn uống nước không?"
Nghe âm thanh kia còn chưa khôi phục, không chờ cô trả lời, anh dứt khoát ôm người đến phòng bếp, đun nước: "Uống chút nước ấm rồi hãy ra ngoài."
Buổi tối Thịnh Minh Hoài hẹn Quách Gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-gai-coca-bach-mao-phu-luc/694702/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.