Cô trừng mắt với cái điện thoại vừa bị ngắt cuộc gọi, khẽ gào lên: "Đồ xà tinh."
Chu Kiều Na nhìn cái dáng nửa nằm nửa ngồi của cô, ngó qua vẻ mặt buồn bực của cô, tò mò hỏi: "Mắng ai xà tinh đấy?"
"Oh, đâu có, một tên điên gọi nhầm số ấy mà." Cô cất điện thoại vào túi, ậm ừ cho qua.
Chu Kiều Na cũng không biết thỏa thuận giữa cô và Lục Thần Hòa. Cô sợ nếu để Chu Kiều Na biết được sự thật, nhất định sẽ mắng cô não tàn.
Trong tầm mắt, —từng ruộng lúa vàng ươm lướt nhanh qua đáy mắt, trong không khí vẫn còn phảng phất mùi hương của lúa hòa quyện với mùi đất tươi mát, đang chờ đợi đón gió. Mọi người trên xe đều dời ánh mắt, áp sát vào cửa sổ tham lam hít hà mùi hương tươi mới, Điểm Điểm vui vẻ kêu to: “ Dì Hai, dì nhìn xem, lúa cũng cười đến khom lưng kìa."
"Dì hai ha ha ha, Điểm Điểm, con gọi thế này mới hay làm sao!" Chu Kiều Na cũng bắt chước gọi "Dì hai", không nhịn được bò lăn ra cười.
Thị Y Thần trừng mắt với Chu Kiều Na, Điểm Điểm lắc lắc đầu.
"Ai bảo cậu đứng thứ hai làm gì. Từ trong xương cốt đã bị gắng cái mác này rồi. ” Chu Kiều Na cười đến gập người.
* Hai (nhị) : trong tiếng Trung có rất nhiều hàm nghĩa, có nghĩa là đến sau cũng có nghĩa là ngu ngốc.
Xe bon bon trên con đường xi măng nhỏ hẹp nơi đường quê, chậm rãi tiến về phía trước. Thị Y Thần nhìn tấm bảng “Vườn ươm phát triển kinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-lai-gap-anh/443081/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.