An Tử Song lật người đè cô dưới thân, anh hôn cô ngấu nghiến như xác nhận rằng đây mới là sự thật mà không phải do anh tưởng tượng..1
- A...nhẹ thôi anh..đau em..
Đây là lần đầu tiên An Tử Song thô lỗ như vậy khi chưa làm xong bước dạo đầu anh đã kéo quần lót cô xuống, nâng chân cô lên một đường đi vào...
- Anh yêu em, Lạc Băng...
An Tử Song khàn giọng nỉ non, hạ thắt lưng nhấp từng cái một.
Cảm giác thăng hoa này đánh mạnh vào lòng ngực của anh.
Nó chứng thực cho anh biết đây là sự thật.
Cô vẫn còn đây, kiều diễm xinh đẹp nằm trong lòng anh..
Qua mấy ngày sau, An Tử Song trở lại trạng thái bình thường cũng chẳng rõ vì sao anh lại nằm thấy cơn ác mộng đó.
An Tử Song cũng không muốn nghĩ đến quá nhiều, anh lấy lại tinh thần và cũng ngầm hiểu có lẽ anh quá yêu Lạc Băng nên trong tâm tư luôn sợ mất cô nên mới mơ ra những sự tiêu cực như vậy.
Còn có một lý do khác đó chính là có thông tin Lâm Bính đã trở về.
Bao nhiêu năm chờ đợi rốt cuộc anh cũng đã chờ được đến ngày này.
Có lẽ bên ngoài An Tử Song vẫn bình tĩnh như nước nhưng tâm tư của anh vẫn có sự lo lắng.
Con người đó đã từng cướp đi mạng sống của ba mẹ anh có thể vì thế nên khi nghe tin hắn ta trở về.
Anh mang theo nổi bất an chính là Lạc Băng.
Cô hiện giờ là vợ của anh là người thân duy nhất đang bên cạnh anh, nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-muon-ly-hon/8108/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.