Hai tuần rất nhanh đã trôi qua, chớp mắt đã đến ngày cuối cùng Lâm Vi Hạ ở Thâm Cao. Cô thực ra không quan tâm học ở đâu, nhưng cô nhỏ lại lo lắng cho cô, kiên quyết muốn cô chuyển trường.
Hôm nay là thứ tư, bầu trời trong xanh, những chú chim hót líu lo.
Lâm Vi Hạ đứng ở chỗ ngồi của mình thu dọn đồ đạc, không ngờ người cuối cùng đến giúp đỡ cô là Phương Gia Bội. Tổng cộng có một thùng sách và một thùng đề kiểm tra. Ninh Triều bưng thùng sách nặng đi thẳng xuống lầu.
Bầu không khí của lớp 12-1 đặc biệt trầm mặc, mỗi người trong lớp đều có ý kiến khác nhau về cô gái chuyển đến Thâm Cao và phá vỡ chuỗi sinh thái này.
Rất nhiều người do dự có nên tiến tới chào tạm biệt cô hay không.
Nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn không làm.
Khi Lâm Vi Hạ ôm thùng giấy kiểm tra rời đi, cô quay lại nhìn lớp học, con số đếm ngược trên bảng đen, rèm cửa màu xanh, góc đọc sách mà mọi người cùng nhau dựng lên, và cái ghế bị bỏ trống từ lâu.
Thu hồi tầm mắt, sau đó nhấc chân rời khỏi lớp học, Lâm Vi Hạ ôm thùng giấy rời đi trên hành lang.
Một cơn gió thổi qua đại sảnh, làm loạn mái tóc dài ở đằng sau cô.
Dưới ánh nhìn của mọi người, Lâm Vi Hạ không chút lưu luyến tháo chiếc nơ màu đỏ xinh đẹp ở cổ áo ra, dùng nó buộc lại mái tóc dài phía sau, đồng thời cũng không ngại để lộ máy trợ thính sau tai ra.
Học sinh đi ngang qua nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-nghe-thay-duoc/413877/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.