Chương 78 Chuyển ngữ: Như Huỳnh — Xong rồi. Lục Dĩ Ninh kéo khẽ cổ áo, liếc nhìn cô một cái, rồi thô bạo giật tung chiếc sơ mi vải lanh của cô, cả áo lót ren lẫn lớp vải đều bị đẩy dồn lên đến xương quai xanh.
Da thịt trắng muốt run rẩy phập phồng phơi bày trong không khí, hõm eo tì chặt vào vòng đồng lạnh buốt trên cửa, toàn thân Hứa Chiêu Di nổi da gà. Trong sự nhục nhã tột cùng, cô trơ mắt nhìn anh cúi xuống ngậm lấy…
“Ưm…” Mỗi một lần hút sâu đều khiến ngón chân cô co quắp, răng cắn chặt lấy môi, “Đồ khốn… a!”
Cú cắn bất ngờ làm thắt lưng cô cong vút, sắc đỏ mềm mại tràn ra từ kẽ ngón tay người đàn ông.
Chơi đùa xong phía trước, anh th* d*c bò dậy, một tay kẹp chặt cằm cô, ép sang để hôn sâu: “Ngoan.”
Sau đó liền mạnh mẽ lật người cô lại, tiếng thắt lưng rơi xuống đất. Trán Hứa Chiêu Di tì lên phù điêu uyên ương trên cánh cửa, quần lụa bị bàn tay to lớn của anh kéo mạnh, trượt xuống đến mắt cá chân trong khoảnh khắc, hơi nóng đã phá tung dòng triều xuân.
“Muốn em.” Mỗi cú va chạm đều đánh nát tiếng nấc nghẹn trong cổ họng cô, đầu lưỡi anh gần như muốn chui vào tai cô khuấy động.
“Muốn em…” Bản lề cánh cửa chạm khắc không chịu nổi sức nặng mà kêu lên, rung lắc làm mảng vôi trắng phía sau rơi xuống.
Chiếc cà vạt trong lúc giằng co càng siết chặt hơn. Quần áo Hứa Chiêu Di hỗn loạn dồn cả xuống dưới xương quai xanh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-rat-quy-gia-cai-tim/2914363/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.