Minh Nhan bị cái hôn ngoài ý muốn của hắn làm một đêm không ngủ, ngày hôm sau đành mang đôi mắt gấu mèo đi làm, mà trước khi đi làm còn không quên làm bữa sáng rồi đem theo cho tổng tài đại nhân, bởi thế mới nói thói quen thật sự là đáng sợ a.
Cô đem bình thủy đặt trên bàn làm việc của hắn, nhìn tổng tài đại nhân tự mở ra uống, Minh Nhan hít thở sâu, rốt cục cố lấy dũng khí, lớn tiếng hỏi. “Tổng tài đại nhân, anh......”
“Dịch Hiên.” Mạc tổng tài đột nhiên lên tiếng cắt đứt cô.
“Ách?” Minh Nhan có chút khng thể phản ứng lại, tổng tài đại nhân đột nhiên tự kêu tên hắn làm gì
“Gọi tôi là Dịch Hiên. Hiện tại chưa tới giờ đi làm, cô không phải đang muốn nói chuyện tư với tôi sao, vì vậy yêu cầu gọi tôi là Dịch Hiên.” Mạc tổng tài kiên nhẫn giải thích.
“Được rồi, Dịch Hiên, tối hôm qua, anh, vì sao anh lại hôn tôi?” Minh Nhan càng nói càng nhỏ, nói xong câu cuối, mặt cô đã đỏ bừng.
Mạc tổng tài nhìn cô nửa ngày, không nhanh không chậm hỏi. “Cô nói thử xem?”
Tôi nói ư? Nếu tôi biết còn hỏi anh làm gì? Minh Nhan ở trong lòng oán hận nghĩ. Quên đi, dù sao bây giờ vì sao cũng không quan trọng nữa. Cũng đã xảy ra rồi, ngẫm lại cứ giải quyết theo đúng đạo lý là được.
“Cái đó có thể xem như là quấy nhiễu tình dục nơi công sở rồi. Tôi muốn tố cáo anh.” Minh Nhan lời lẽ nghiêm khắc trừng mắt nhìn hắn nói, tuy nhiên giọng lại rất nhỏ, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/em-trai-qua-kieu-ngao/375061/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.