7
Hóa ra làm một tên trộm chuyên nghiệp, thì cả cái chuỗi ngành nghề cũng nghiêm ngặt lắm.Luca là người trung gian của tiểu thư E, ngoài ra cô ta còn có vài chục “đầu mối” khắp nơi trên thế giới, đủ mọi cấp bậc. Mà Luca lại là đầu mối hàng đầu ở khu vực Anh quốc.
Dưới màn năn nỉ dẻo miệng, Emma đành phải trả lời tin nhắn nhận ủy thác.Có một con ma ngày nào cũng lải nhải bên tai như đọc chú “Kim Cô”, người thường thì sớm muộn cũng phát điên.
“Thật có lỗi, nhưng tôi nghĩ tôi không có khả năng giúp cô hoàn thành hết tất cả nguyện vọng đâu. Hơn nữa, rất tiếc, cô đã… Có lẽ cô nên coi việc này là tâm nguyện cuối cùng, rồi yên tâm mà đi đến nơi cô cần đến.” Emma lên tiếng nói trước.
“Biết là tôi chết rồi, nhưng tôi còn chưa muốn đi mà… Tôi thích trộm đồ lắm, còn rất rất nhiều nguyện vọng chưa thực hiện cơ.” Tiểu thư E tủi thân bĩu môi, oán trách: “Đáng ghét cái bệnh tim chết tiệt.”
Emma thở dài, nghĩ một lát rồi thôi không nói gì thêm.Tuổi còn trẻ đã sớm ra đi, đúng là rất đáng thương. Ước mơ và nguyện vọng còn chưa kịp thực hiện thì cuộc đời đã kết thúc.
Người đã chết thì nên đối diện hiện thực, đi đầu thai hay lên thiên đường, hay là chết rồi vẫn còn chấp niệm với giấc mơ của mình?Câu hỏi này, ngay cả Emma cũng chẳng trả lời nổi.Cô mới vừa bước vào nghề “thần côn”, kinh nghiệm còn ít lắm ~Chỉ mong một ngày nào đó, tiểu thư E kiêu ngạo đáng yêu này có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/emma-va-nhung-vi-khach-vo-hinh/2904036/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.