68
Khác với vẻ lo lắng của Emma, Sherlock lại điềm tĩnh nói:
“Nếu Moriarty thật sự muốn công bố bức ảnh đó, hắn đã làm từ lâu rồi. Hơn nữa, Mycroft đã sớm tính đến khả năng này. Ông ấy đã chuyển em thành ‘đặc vụ ngầm đặc biệt’... Moriarty sẽ không thể vin vào chuyện này để làm khó em được.”
“Đặc vụ ngầm đặc biệt? Sao em chẳng biết gì cả?” – Emma ngạc nhiên hỏi, nhưng nghĩ lại một chút thì lập tức hiểu ra.
Chắc chắn là ngay từ đầu, lúc Mycroft đến nhà nói chuyện, kiểm tra lý lịch của cô, rồi sau đó thấy cô không những không gây hại cho Sherlock mà còn nhiều lần liều mạng cứu cái ông thám tử tóc xoăn hay tự tìm chết kia... Thì lúc ấy Mycroft hẳn đã âm thầm xử lý chuyện thân phận của cô rồi.
Dù là Watson, bà Hudson, hay Lestrade... những người có thể ở bên Sherlock hiện giờ, đều chắc chắn đã được Mycroft điều tra qua cả.
Hai anh em nhà Holmes thật đúng là giống nhau – bề ngoài thì lạnh lùng, nhưng trong lòng lại rất dịu dàng, chẳng phải sao?
Emma mỉm cười hiền hòa:“Lần sau gặp, nhất định em phải cảm ơn ông ấy. Cả E nữa, cũng nên cảm ơn cô ấy.”
“E là... con ma bên cạnh em?” – Watson kinh ngạc, dường như đã hiểu ra điều gì.
“À, trước giờ em chưa kể với anh sao? Chuyện đó...” Emma chợt nhớ ra: chuyện cô xuyên không chỉ có Sherlock biết, ngay cả Watson hay Mycroft cũng không hay. Trong thoáng chốc, cô không biết nên mở miệng thế nào, có chút phiền muộn.
“Không sao, anh hiểu mà.” – Watson
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/emma-va-nhung-vi-khach-vo-hinh/2904096/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.