84
Emma mê mê man man ngủ đến tận khi mặt trời lên cao mới tỉnh dậy.
Mở mắt ra, cô ngẩn ngơ mấy giây. Trong phòng chỉ còn lại mình cô, bên cạnh trống không, quần áo trên người đã được thay mới, cơ thể thì sạch sẽ khô ráo. Nếu không phải vì toàn thân đau nhức như sắp rã rời đang nhắc nhở cô về chuyện tối qua, có lẽ Emma đã tưởng rằng tất cả chỉ là một giấc mơ.
Cũng coi như anh ta có chút chu đáo đi~Nhưng vừa nghĩ vậy, những ký ức ngượng chín mặt lại ùa về.
Hồi tưởng lại sự cuồng nhiệt chưa từng trải qua ấy, gương mặt Emma đỏ bừng, nóng đến mức như muốn bốc khói.
Bụng réo sôi ùng ục, cô lật chăn, duỗi đôi chân trắng nõn xuống, xỏ vào dép đi trong nhà, định bụng đi tìm đồ ăn. Ai ngờ vừa đứng lên, chân lập tức nhũn ra, suýt ngã. May mà khả năng giữ thăng bằng và phản xạ vận động của cô vốn tốt, nên kịp vịn mép giường ngồi xuống.
Đáng chết cái tên tóc xoăn ấy!Tối qua… rốt cuộc anh ta hành hạ cô bao nhiêu lần, đến mức bây giờ cô đứng còn không vững?
Ký ức cuối cùng còn lại trong đầu là cảnh cô khóc lóc cầu xin, thậm chí bùng nổ sức mạnh ngôn linh mới khiến anh chịu dừng lại. Vậy mà giờ đây, toàn thân cô vẫn như chẳng còn là của mình nữa.
Một gã trai trai tân gần ba chục năm, lại luôn rèn luyện thân thể… sức chiến đấu và độ bền đúng là khủng khiếp đến phát sợ!
Đúng lúc này, cửa phòng bật mở. Sherlock bước vào, tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/emma-va-nhung-vi-khach-vo-hinh/2904112/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.