92
Emma cảm thấy mình vừa trải qua một giấc mơ thật dài và thật chân thực.
Trong mơ, cô không hề xuyên vào thế giới của Sherlock Holmes . Cô vẫn sống trong căn hộ duplex nhỏ của mình, ngồi ở tầng một vừa ăn tối vừa xem một bộ phim kinh dị với kỹ xảo thô sơ. Cô không có đôi mắt nhìn thấu âm dương, cũng không có năng lực ngôn linh, nhưng cô vẫn là một người xuất sắc. Mỗi ngày, Emma sống một cuộc đời bình thường nhưng đầy đủ. Từ một nhân viên mới ở công ty tài chính, chỉ sau vài năm, cô đã leo lên vị trí cao, nắm giữ nguồn lực hàng đầu trong xã hội tư bản. Khi đã có khả năng, cô nghỉ việc, thành lập công ty đầu tư – tập đoàn riêng. Cô còn lập quỹ từ thiện, quan tâm đến giáo dục, đến những nhóm yếu thế, đến những vùng đất nghèo khó, chiến loạn. Thỉnh thoảng, cô lại đeo balo, một mình đi du lịch khắp nơi, vừa khám phá thế giới, vừa tìm thấy chính mình. Trên đường, cô gặp đủ kiểu người. Trong số đó có những người đàn ông bị thu hút bởi nhan sắc, tính cách, nội hàm của cô. Họ đều xuất sắc, phong cách khác nhau nhưng đều là những tinh anh trong lĩnh vực của mình. Có người hợp tính, có người cùng chí hướng, có người cùng quan điểm… nhưng chẳng hiểu sao, Emma luôn thấy thiếu một điều gì đó. Cô biết họ đều rất tốt, cũng không khiến cô chán ghét, nhưng… cô không thể rung động. Đối với nhiều người, rung động rất dễ. Nhưng với cô, cái cảm giác tim đập rộn ràng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/emma-va-nhung-vi-khach-vo-hinh/2904120/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.