Chương 6 Edit: Thỏ Từ trước đến nay Đỗ Vạn Tinh rất tinh tế trong việc ăn nói, tuy Phục Tâm Thần không linh hoạt như gã nhưng cũng có kịch bản của mình: đó chính là giả ngu. Người thông minh giả vờ ngu rất khó, đặc biệt là những kẻ khôn khéo như Đỗ Vạn Tinh. Gã muốn giả ngu, ai tin chứ? Nhưng Phục Tâm Thần thì khác, hắn vốn dĩ rất thật thà, diễn ngốc vốn là kỹ năng trời ban. Phục Tâm Thần biết bản thân không nhanh nhạy nên cũng chẳng học chiêu trò hoa lá làm gì, hắn cứ hiền như đất là được. Nét mặt hắn vô cùng thành khẩn: “Kẻ giàu có? Tôi nói vậy bao giờ? Cậu suy diễn nhiều rồi, nhưng tôi cũng muốn tìm đại gia để yêu đương…” Đỗ Vạn Tinh nhìn chằm chặp vào Phục Tâm Thần nhằm tìm ra sơ hở trong biểu cảm. Đáng tiếc Phục Tâm Thần có thể giả ngu một cách trơn tru, ngoại trừ tính cách thật thà thì ngoại hình vô cùng phúc hậu – nét mặt ngây thơ, mắt nai đen láy, vầng trán đầy đặn, cằm bầu bĩnh, cả khuôn mặt chỉ có sống mũi vừa thẳng vừa cao. Dung mạo như một cú lừa đã giúp khả năng đánh đố của hắn tăng lên vượt bậc. Kể từ khi sếp tổng nói sẽ không thăng chức cho hắn, hắn cũng không chống đối ông ta. Sếp ổng an tâm, ngỡ rằng địa vị của mình vô cùng quyền lực, thậm chí chẳng thấy có lỗi với hắn là bao. Phục Tâm Thần quay lại cuộc sống như trước kia: Công tác thuận lợi, đồng nghiệp chan hòa, nhưng tiền lương thì vẫn vậy. Công việc hiện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ep-hon-moc-tam-quan/2786163/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.