Chương 38 Edit: Thỏ Rõ ràng đã làm chuyện cực kỳ thân mật nhưng Phục Tâm Thần vẫn chẳng dám thân thiết với Nhạc Tử Thú, thậm chí không đủ can đảm nhìn thẳng vào mặt đối phương. Nhưng Nhạc Tử Thú lại rất lo lắng và quan tâm, y mỉm cười hỏi Phục Tâm Thần: “Hình như em có điều muốn nói?” Phục Tâm Thần ngẩn người, hắn cũng không dám hỏi “lúc chúng ta ân ái thì nét mặt ngài vẫn giống vậy sao”, bởi vì lời này quá mức khiếm nhã, chỉ đành lắp bắp: “Ngài… Ăn sáng chưa?” “Ăn rồi.” Nhạc Tử Thú cười cười, “Giờ em thu xếp đồ đạc theo ta trở về nhé, để kịp dùng bữa trưa.” “Trở về?” Phục Tâm Thần đâm ra khó hiểu, “Về đâu?” “Đương nhiên là chùa Vô Danh.” Nhạc Tử Thú vươn tay, nhẹ nhàng ***** sau cổ Phục Tâm Thần. Lòng bàn tay hơi thô ráp sờ vào vết thương trên tuyến thể khiến hắn cảm thấy châm chích và tê dại. Nhạc Tử Thú nói: “Hiện giờ em không thể rời xa ta.” Lúc thốt ra những lời này, chất giọng của y phảng phất cảm giác thoả mãn khó mà che giấu. Phục Tâm Thần nghệch mặt, hắn sững sờ giây lát rồi mới thận trọng hỏi: “Là di chứng của đánh dấu à?” “Có thể hiểu vậy.” Nhạc Tử Thú gật đầu, “Chỉ e em phải đến ở cùng ta.” Phục Tâm Thần đâm ra bối rối, hắn nhíu mi, lòng dạ rối như tơ vò. Thể chất của Omega quả nhiên làm người ta băn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ep-hon-moc-tam-quan/2786195/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.