…Sở Hạo.
Anh lại vô tình gặp được cậu.
Kỳ Thiên vô tình gặp lại Sở Hạo.
Người anh cho rằng, cho rằng sẽ không bao giờ nhìn thấy nữa.
Kỳ Thiên đã quá kinh ngạc nên không còn có thể che dấu tốt biểu tình của bản thân, xuyên qua hình ảnh phản xạ từ cửa xe buýt, người phía sau anh lúc này hẳn là có thể nhìn thấy rõ ràng biểu tình của anh đi.
…Chuyện này không hiểu sao lại làm cho anh cảm thấy thật sự kinh hãi, không biết vì sao, cứ như một đứa bé đang làm chuyện xấu bị người lớn gặp phải.
Kỳ Thiên có làm chuyện gì xấu sao?
…Hình như là có.
Giống như hồi trung học không cẩn thận bẻ cong học đệ là thẳng nam còn nhỏ hơn mình hai tuổi.
Sau đó, từ bỏ cậu ấy.
Mà bây giờ Sở Hạo đang suy nghĩ gì? Người học đệ đã từng sùng bái tên học trưởng là anh đây.
Chắc hẳn là rất thất vọng, hoặc là so với thất vọng càng mạnh mẽ, sâu sắc hơn nữa.
…Từ một học trưởng được coi như tương lai rộng mở, nay lại giống như một người lao động phổ thông suốt ngày phải xoay quần vì kế sinh nhai. Đầy người mồ hôi mà chen chúc trên xe buýt với tấm vé giá hai đồng, cùng thân thể người khác dán cùng một chỗ giống như gạo trong cối xay, trong tay còn cầm hai túi nilon lớn vừa nhìn đã biết bên trong chứa đầy nhu yếu phẩm sinh hoạt, chân mang một đôi dép xỏ ngón bán mười đồng bên đường.
Loại cảm giác này cũng giống như một người đàn ông nhìn thấy tình nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/fan-nao-tan-cai-gi-chan-ghet-nhat-chan-ghet-nhat-the-loai-fan-nao-tan/405629/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.