Bà chủ trạm dịch hiển nhiên rất thích Triệu Hi Hằng, ngày hôm qua ra cửa trở về còn cố ý mang cho nàng một món đồ chơi nặng bằng đường, thổi thành hình Tôn Ngộ Không, uy phong lẫm lẫm khiêng Kim Cô Bổng.
Triệu Hi Hằng rất thích, vô cùng cao hứng cảm tạ bà chủ, sau đó nhìn cái đầu tinh xảo của Mỹ Hầu Vương, a ô một ngụm, cắn rớt nửa cái đầu của nó.
Vị kẹo mạch nha ngọt ngào tan đi ở trong miệng, cả người đều trở nên hạnh phúc hẳn.
Ông chủ trạm dịch từ bên ngoài phủi phủi tuyết tiến vào, nói, "Năm nay liền lưu tại chỗ này ăn Tết luôn đi, vết thương của ca ngươi không phải còn chưa tốt sao? Đến Tết thì trạm dịch cũng không có mấy khách nhân đến tìm nơi ngủ trọ, các ngươi ở lại đây, người đông vừa lúc ăn Tết cũng náo nhiệt, ta bảo thẩm thẩm ngươi làm cho ngươi thêm mấy cái bánh gạo ăn......"
Bà chủ vỗ hắn một cái, "Nói cái gì ăn Tết vậy, hiện tại ai dám ăn tết, không muốn sống nữa à?"
Triệu Hi Hằng ngậm kẹo đường, thò lại gần xoa xoa bàn tay đang lạnh lẽo đến đỏ rực của bà chủ, sau đó nũng nịu hỏi bà, "Thẩm thẩm, sao lại không thể ăn Tết vậy? Từ khi ta đi vào Bình Châu, liền phát hiện Bình Châu không giống mấy địa phương khác chút nào, địa phương khác sớm đã bắt đầu chuẩn bị ăn Tết rồi, sao Bình Châu vẫn quạnh quẽ như vậy chứ?"
Bà chủ cũng thật sự thích đứa nhỏ này, liền lặng lẽ kéo nàng ngồi bên bếp lò, nhỏ giọng nói,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-benh-kieu-ta-song-doi-ca-man/207895/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.