Thị nữ mang canh cá trích đến, Vệ Lễ đang nói chuyện, ngửi thấy mùi vị kia lập tức mặt liền trắng bệch, nâng ống nhổ lên bắt đầu nôn khan, dáng vẻ khó chịu không thua gì lần trước uống thuốc.
Triệu Hi Hằng vỗ vỗ lưng cho hắn, nhíu mày, thoáng có chút nghiêm túc, "Ai bảo mấy ngày này làm cá vậy ? Chủ công không ngửi được mùi cá cũng không biết à?"
Vệ Lễ vừa nôn khan, vừa vẫy tay, ý bảo bọn họ bỏ canh cá xuống.
Thị nữ lần đầu tiên bị Triệu Hi Hằng hung hăng răn dạy như vậy, vội vàng giải thích, "Là chủ công dặn làm , nói phải tẩm bổ thân thể cho phu nhân ."
"Vậy cũng lấy đi đi." Hốc mắt Triệu Hi Hằng chua xót, cảm giác có chất lỏng nóng nóng muốn lăn xuống, trong lòng thầm mắng mình mang thai xong thì hốc mắt càng cạn, "Về sau đừng nghe chủ công các ngươi nữa , hắn nói cái gì cũng kệ hắn."
Vệ Lễ đè cánh tay của nàng lại, ngẩng đầu, bảo vệ tôn nghiêm của mình, "Ta tốt xấu gì cũng nhất gia chi chủ ( Editor : trụ cột của một nhà ),sao lại không thể nghe lời của ta? Hơn nữa ta đã nôn thành như thế này , nàng còn không uống một ngụm cho bù lại công sức của ta sao?"
Triệu Hi Hằng gõ đầu hắn một cái, "Tiền trong nhà đều ở trong tay ai chàng không biết sao? Ai là nhất gia chi chủ, trong lòng chàng không tính ra sao ?"
Thị nữ nhanh chóng đổ một ít canh ra chén đưa cho Triệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-benh-kieu-ta-song-doi-ca-man/208093/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.