Ầm!
Cửa lớn bị Đoạn Càn Mục một chân đá văng, giây tiếp theo, cả người Tô Khanh Hàn đã bị Đoạn Càn Mục ném lên trên giường lớn.
"Đoạn Càn Mục!"
Hai mắt trừng lớn, Tô Khanh Hàn nhìn Đoạn Càn Mục với ánh mắt tràn ngập khó có thể tin.
Hắn nghĩ Đoạn Càn Mục có khả năng cho rằng hình phạt quá nhẹ, nên đổi lại thành quất roi hoặc gì đó, kết quả Đoạn Càn Mục đột nhiên bế hắn lên, một đường từ thư phòng mà trở về đến phòng.
"Kẹp ngón tay đó là hình phạt dành cho nữ nhân, Tô Khanh Hàn ngươi đường đường là Đại tướng quân Cung Quốc, nếu cô chỉ kẹp ngón tay ngươi, chẳng phải là sỉ nhục thân phận Đại tướng quân ngươi?"
Theo lời Đoạn Càn Mục châm chọc mỉa mai, Tô Khanh Hàn nhìn Đoạn Càn Mục thoải mái hào phóng cởi áo ngoài quý giá ra lộ cơ ngực rắn chắc đẹp đẽ, cởi bỏ đai lưng.
"Ngươi muốn làm gì?"
Âm cuối nhịn không được phát run, Tô Khanh Hàn dùng sức cắn môi dưới.
"Ha hả!"
Đoạn Càn Mục từ chỗ sâu trong yết hầu phát ra một tiếng châm biếm, "Loại người tự cao tự đại như ngươi......tự nhiên để ngươi bị một nam nhân khác hung hăng lăng nhục là trừng phạt tốt nhất, hơn hết là nam nhân ngươi hận nhất thì càng....."
Nhếch môi, Đoạn Càn Mục tươi cười tàn nhẫn, chỉ vào chóp mũi, "Ta...... Chính là hình phạt cho ngươi."
"Không cần!" Tô Khanh Hàn gầm lên giận dữ, đôi mắt trừng lên run rẩy, "Đoạn Càn Mục ngươi đừng quên, chính miệng ngươi đã nói sẽ không chạm vào ta, chẳng lẽ ngươi muốn nuốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-cho-dich-tuong-mieu-nhat-thanh/1683258/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.