Chương 87
Thẩm Xuân vốn có nền tảng tốt, lại có tài năng nên tiến bộ rất nhanh. Trong vài ngày qua, nàng đã bắt đầu khám chữa bệnh miễn phí tại y viện, Chu thái y luôn ở đằng sau để cho nàng lời khuyên.
Tuy nhiên, vì đã lớn tuổi nên sau bữa trưa, ông ấy cảm thấy buồn ngủ và nghỉ ngơi ở hậu viện. Thẩm Xuân đang một mình khám chữa cho một thai phụ.
Lúc này, Chu Nghĩ Minh và Hồ Thành Vũ nghênh ngang bước vào, lại còn đẩy một tiểu nữ nhân đang đứng chờ bắt mạch ra, cười nói: “Sư muội, vị này là Hồ thủ vệ - Hồ Thành Vũ, nghe nói muội là y sĩ giỏi nên đến nhờ muội chẩn đoạn bệnh.”
Từ khi bước vào, ánh mắt của Hồ Thành Vũ dường như luôn nhìn chằm chằm vào Thẩm Xuân, một chút cũng không dời.
Vị y sĩ trẻ này trông thật xinh đẹp động lòng người, làn da như mật ong. Ngay cả ở Trường An cũng hiếm có mỹ nhân như vậy chứ đừng nói đến ở cùng biên cương lạnh lẽo và khắc nghiệt này.
Ánh mắt hắn ta vẫn chăm chú nhìn Thẩm Xuân đến khi bị Chu Nhất Minh khẽ động vào eo, lúc này hắn ta mới giật mình như thể vừa thoát khỏi giấc mơ nào đó, nói: “Đúng, đúng, đúng, tiểu nương tử mau giúp ta bắt mạch, nắn xương.” Vừa nói, hắn ta vừa tiến lại gần Thẩm Xuân với vẻ mặt chảy nước miếng.
Thẩm Xuân đầu tiên đỡ tiểu nữ kia đứng dậy, sau đó an ủi nàng ấy vài câu rồi nhíu mày nói: “Ta thấy tinh thần ngài rất tốt, mạch đập của ngài thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ga-ngoc-lang-that-boi-tuu/2746774/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.