Ôn Sở im lặng, đúng như Tần Kiến Thư đã dự đoán.
Thực ra, trước khi đặt ra câu hỏi này, Tần Kiến Thư cũng đã phát hiện trong lòng mình lờ mờ có một sự thay đổi nhỏ.
Mười phút.
Trong mười phút một mình ở phòng thay đồ lúc nãy, Tần Kiến Thư đã nghĩ đến rất nhiều khả năng.
Tại sao từng lời nói, từng hành động của Ôn Sở lại có ảnh hưởng đặc biệt đến nàng như vậy?
Tần Kiến Thư chỉ muốn nghe câu trả lời của Ôn Sở.
May mà tiếng nước chảy ào ào khiến sự im lặng đột ngột này không trở nên quá lúng túng. Sau khi hỏi xong, Tần Kiến Thư cũng không cố tình chờ câu trả lời của đối phương.
Không lâu sau, Ôn Sở mơ hồ đáp lại, giọng nói của cô hòa cùng hơi nước ấm áp ẩm ướt, cùng lan đến bên tai nàng: "Để tối rồi nói, lát nữa trên đường về tôi sẽ nói cho chị nghe."
Ôn Sở rửa sạch chút bọt xà phòng cuối cùng trên người, rồi tắt vòi sen.
Tiếng nước vốn đan xen hỗn loạn và không theo quy luật bỗng chốc trở nên đơn điệu, rõ ràng.
Ôn Sở lau khô vệt nước trên người, thay quần áo. Lúc bước ra ngoài và đi ngang qua buồng tắm nơi Tần Kiến Thư đang ở, mắt cô nhìn thẳng, chân chạy như bay.
Tần Kiến Thư quay đầu lại, chỉ kịp trông thấy bóng lưng vội vã của đối phương.
Chốc lát sau, tiếng máy sấy tóc vang lên, phá vỡ sự tĩnh lặng của phòng thay đồ. Trong phòng có lác đác vài hội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391370/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.