Hai tuần gần đây thời tiết không được tốt lắm. Sau khi nhóm Ôn Sở từ Thanh Sơn trở về, mưa mùa đông cứ dai dẳng không ngớt.
Mưa không lớn lắm, chỉ có điều khi đi ra ngoài, những hạt mưa nhỏ ẩm ướt theo gió ập vào người, khiến cái lạnh thấu xương tăng lên gấp bội.
Với kiểu thời tiết thế này, đến giờ nghỉ giữa tiết kéo dài mười phút, học sinh ai nấy đều trốn trong phòng học không muốn ra ngoài.
Thế nhưng, trên đường băng bằng nhựa màu đỏ cách đó không xa, chấm nhỏ màu đen ấy đã kiên trì chạy chậm được gần một tuần.
"Chạy nhanh một chút! Chạy nhanh một chút! Nâng đầu gối lên!" Chiếc còi sắt trong miệng Vương Tranh vang lên một tiếng huýt sáo sắc bén xé ngang không trung, thúc giục nhóm học sinh chuyên thể thao trên đường chạy 100 mét.
Tuy nhiên ánh mắt anh lại dừng trên người Ôn Sở đang cách đó hơn nửa bãi tập.
Một vòng bãi tập kéo dài 400 mét, Ôn Sở đặt mục tiêu mỗi ngày phải chạy ba vòng.
Khi chạy bộ thì cảm thấy rất lâu, nhưng nếu tính kỹ thì chưa đến mười phút là đã hoàn thành. Đây cũng chính là điểm mấu chốt vì sao Ôn Sở có thể giấu được Tần Kiến Thư.
Khi vượt qua vạch xuất phát vòng cuối cùng, Ôn Sở dừng chân tại chỗ, chống đầu gối và giơ tay nhìn đồng hồ bấm giờ trên cổ tay. 8 phút 15 giây.
Không tệ. So với tuần trước khi lần đầu chạy phải dừng liên tục mới miễn cưỡng hoàn thành, thì giờ đã khá hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391387/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.