Sau khi đổi người nói chuyện, áp lực trên vai cảnh sát cũng giảm đi rất nhiều.
So với Ôn Sở, Tần Kiến Thư bình tĩnh hơn rất nhiều, hơn nữa nàng còn mang đến cho người ta cảm giác ôn hòa, không có tính công kích.
Nàng là một giáo viên giàu kinh nghiệm, xử lý mọi việc rất logic và có trình tự rõ ràng.
Đầu tiên Tần Kiến Thư xuất trình với đồng chí cảnh sát các chứng minh thư trực tuyến có liên quan để chứng minh mình là giáo viên, sau đó mới lấy tư cách giáo viên của học sinh để đề xuất phương án giải quyết với cảnh sát.
Gia đình ba người liên quan đến vụ việc lần này đang ngồi ở phòng bên cạnh, được các cảnh sát khác tiến hành hòa giải và giáo dục tư tưởng.
Khi Tần Kiến Thư đi theo đồng chí cảnh sát sang phòng bên cạnh để trao đổi, nàng đặc biệt dặn dò Ôn Sở ở lại trông chừng học sinh.
Nhưng người vừa rời khỏi tầm mắt chưa được hai phút, Ôn Sở đã ngồi không yên: "Không được, cứ thấy không yên tâm, cô cũng phải đi theo xem sao."
Tính tình Tần Kiến Thư quá mềm mỏng.
Nghe nhóm Dương Tương miêu tả thì gia đình ba người kia không phải là loại hiền lành gì, đối phó với kiểu người thiếu văn hóa như vậy, càng lịch sự lại càng dễ chịu thiệt.
Bên kia ba cái miệng, mà Tần Kiến Thư chỉ có một cái, lỡ như khi không có cô ở bên, Tần Kiến Thư bị người đối phương mắng đến khóc thì phải làm sao bây giờ?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391388/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.