Gái thẳng như thép, Tần Kiến Thư!
Ôn Sở âm thầm nhẩm câu này ở trong lòng ba lần.
Mỗi một lần nhẩm, sự bất đắc dĩ trong lòng cô càng sâu thêm một phần.
Ánh mắt hai người kia khi đối diện nhau đều sắp kéo ra được sợi tơ, vậy mà Tần Kiến Thư vẫn cứ "quan hệ tốt thật, tốt thật"!
Làm sao bây giờ, hình như Tần Kiến Thư thật sự chưa từng tiếp xúc với người đồng tính nữ, nàng hoàn toàn sẽ không nghĩ theo hướng đó.
Không biết nàng có sợ đồng tính không nhỉ?
Ôn Sở bắt đầu lo lắng.
Mỗi khi cô lo lắng, sự chú ý của cô sẽ bị phân tán, không để ý nhiều đến con đường phía trước. Cô không cẩn thận bị vấp, suýt thì ngã.
May mà Tần Kiến Thư bên cạnh nhanh tay lẹ mắt giữ cô lại: "Em không sao chứ?"
Tần Kiến Thư cảm thấy Ôn Sở thật kỳ lạ, nàng đang nói chuyện với cô mà cô đột nhiên thất thần, cũng chẳng biết đang nghĩ gì.
Ôn Sở đang mất tập trung cũng bị cú lảo đảo này làm cho sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh khắp người.
Cô ngẩng đầu nhìn Tần Kiến Thư, rồi lặng lẽ lắc đầu, muốn nói gì đó nhưng rồi thôi.
Dương Liễu và Hứa Ý Tống cũng nghe thấy động tĩnh.
Hai người họ từ phía sau đuổi tới, Dương Liễu vừa đi vừa nói năng hùng hồn: "Hai người cẩn thận một chút, đoạn đường này không dễ đi đâu, đừng mất tập trung rồi ngã bị thương."
"Biết rồi, chúng ta đi nhanh lên một chút.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391390/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.