Tiếng cười khe khẽ vốn ở hàng ghế sau lại một lần nữa giương cao, rõ ràng là đám nhóc con phía sau chẳng hề nể mặt một chút nào.
Ôn Sở kéo bịt mắt xuống, ngẩng đầu đã thấy Tần Kiến Thư đứng trước mặt mình, đập vào mi mắt vẫn là gương mặt quen thuộc ấy.
Cô cũng không rõ liệu Tần Kiến Thư có nghe thấy câu cô vừa nói không.
"Mọi người tập trung đủ rồi chứ? Đóng cửa chuẩn bị xuất phát nhé, mọi người thắt chặt dây an toàn nào!" Đột nhiên, bác tài xế xe buýt cất giọng to rõ, cửa xe bên dưới bắt đầu chầm chậm khép lại.
"..." Ôn Sở lấy lại tinh thần, vội vàng nhích vào trong một chỗ, nhường chỗ ngồi cho Tần Kiến Thư.
Tần Kiến Thư ngồi xuống bên cạnh cô, nàng vén mái tóc dài ra sau vai, phủi bỏ hơi lạnh trên người.
Nàng vừa từ bên ngoài vào, mà trời còn đang mưa lất phất. Ôn Sở liếc mắt liền thấy sợi tóc và chân mày đối phương còn vương vài giọt nước nhỏ, đầu ngón tay bị đông cứng nên hơi đỏ lên.
Tần Kiến Thư phát hiện ánh mắt của Ôn Sở, cũng quay sang nhìn cô.
Đồ bịt mắt của Ôn Sở vẫn còn vắt trên mũi, khi cô chớp mắt, hàng mi nhỏ dài nhẹ nhàng rung động, tựa như lông vũ rơi xuống.
Hai người đối mặt một lúc, đột nhiên, một cái đầu thò ra từ khe hở giữa ghế hai người: "Cô Tần, vừa rồi không phải là cô lên xe buýt lớp 11/6 sao ạ?"
Người ngồi phía sau chính là Giang Hâm, lớp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391406/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.