Kỳ Phong Nguyệt có một người chị lớn hơn cô bé mười hai tuổi. Tên của cô ấy nói ra có thể không nhiều người biết, nhưng chỉ cần nhắc đến Tập đoàn Vạn Phong thì cơ bản là ai cũng quen.
Đây cũng là một trong những lý do khiến Ôn Sở cho rằng Kỳ Phong Nguyệt không cần thiết phải gian lận.
Ba mẹ chị em nhà họ Kỳ mất sớm, như vậy chị cả cũng như mẹ, trao đổi cơ bản với phụ huynh học sinh cũng là chuyện chủ nhiệm lớp nên làm.
Giữa trưa, Ôn Sở mơ màng, cực kỳ mệt mỏi, hoàn toàn không ý thức được câu mình nói có chỗ nào không đúng. Đến khi bị Tần Kiến Thư hỏi ngược lại một câu, cô mới đột ngột bừng tỉnh.
Đúng, cô nên đi, nhưng...tại sao phải đi cùng với Tần Kiến Thư?
Lúc bận rộn thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc là đã đến thứ sáu.
Để phù hợp với thời gian của tiểu thư nhà họ Kỳ, Tần Kiến Thư thậm chí đặc biệt đổi tiết thứ tư buổi sáng của mình với giáo viên khác, cùng Ôn Sở lái xe đến quảng trường Vạn Phong nằm trong khu vực sầm uất của trung tâm thành phố, bên cạnh là một văn phòng hạng A.
Cả tòa nhà này đều thuộc về Tập đoàn Vạn Phong.
Bởi vì đã sớm gọi điện liên hệ, nên khi tới nơi thư ký của Kỳ Vãn Tễ đã chờ sẵn ở dưới lầu từ lâu. Chờ đợi hai người là phòng tiếp khách làm ăn cao cấp rộng rãi, có người phụ trách chuyên môn tiếp đón, không thiếu gì cả.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gai-thang-schrodinger-lac-duong-bibi/2391408/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.