Trường cấp hai là trường nội trú quản lý khép kín, phần lớn học sinh ở nội trú đều đến từ các làng quê, không phải là con em trên phố xá này.
Bọn trẻ không có nhiều tiền. Dù trường có căng tin, nhưng hầu hết học sinh nội trú đều tự mang gạo để nấu cơm, ăn kèm với một chai tương ớt hoặc dưa muối nhà làm mang đến, có thể ăn cả tuần mà gần như không tốn đồng nào.
Trước đây, Mai Lộ Lộ là học sinh ngoại trú, ăn cơm ở nhà.
Bây giờ, cô không muốn về nhà ăn cơm cùng Lý Cầm nữa. Từ khi Mai Lộ Lộ còn nhỏ, sự trọng nam khinh nữ của Lý Cầm đã khiến mối quan hệ hai mẹ con họ không thể hàn gắn được nữa.
Lý Cầm cũng chẳng còn cách nào khác. Hai đứa trẻ mà ở chung thì kiểu gì cũng cãi nhau, đánh nhau. Vả lại, trước đây Mai Lộ Lộ sống với bà Trần, trong mắt Lý Cầm, con gái lớn này đã có thể tự lo cho bản thân rồi.
Bà cũng không bận tâm việc cô không về nhà ăn cơm.
Cơm căng tin không rẻ, mà Lý Cầm cũng không có đủ tiền cho Mai Lộ Lộ ăn ở đó.
Vậy nên, Mai Lộ Lộ ngày nào cũng mang cơm đi hấp như những học sinh nội trú khác.
Chỉ có một vấn đề là nếu cứ ăn uống thế này, cô rất có thể sẽ bị suy dinh dưỡng.
Dù vậy, Mai Lộ Lộ vẫn không đụng vào số tiền bà Trần để lại cho mình. Không chỉ vì sợ bị phát hiện, mà quan trọng hơn, cô cần giữ nó để sau này lên thị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-co-ay-thanh-nam-hoa-khai/2622425/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.