Cuộc sống ở trấn nhỏ rất đơn điệu, nhưng đối với Tiểu Mai, niềm vui của cô dường như đã nhiều hơn trước.
Dù thầy Dư không phải là giáo viên trực tiếp dạy cô, nhưng thầy thường xuyên nói đỡ cho Tiểu Mai, đến mức cô giáo chủ nhiệm cũng hoà nhã với cô hơn.
Tiểu Mai đứng trên hành lang, hơi ghen tỵ với các bạn nữ lớp 2A2. Dưới sự hướng dẫn của giáo viên, các bạn ấy đang đứng thành một vòng tròn lớn.
Bảy, tám cô bé đứng bên trong vòng tròn, còn mười mấy bạn nhỏ khác nắm tay nhau đứng ngoài vòng tròn. Nhiệm vụ của các bạn bên ngoài là tìm cách bắt các bạn bên trong.
Bạn nào bị bắt sẽ bị coi là thua cuộc.
Các bạn bên trong vòng tròn đứng sát vào nhau, sợ bị bắt. Mỗi lần các bạn bên ngoài đưa tay vào, các bạn bên trong lại phấn khích hét lên.
Các bạn bên ngoài nắm tay nhau, tìm đủ mọi cách để kéo các bạn bên trong ra.
Tiểu Mai đứng bên cạnh quan sát, trong đầu nghĩ: Nếu cô là một trong các bạn đứng bên ngoài, cô có thể để các bạn khác nắm tay mình, rồi đứng một chân để vươn vào bắt các bạn bên trong.
“Tiểu Mai.” Đột nhiên có người gọi cô, lại còn gọi bằng biệt danh thân mật.
Mai Lộ Lộ ngẩng đầu lên, thấy thầy Dư đang vẫy tay: “Tiểu Mai, lại đây chơi với các bạn đi.”
Tiểu Mai chớp mắt, hơi không tin, rồi cô lập tức hiểu ra. Cô nhảy chân sáo chạy về phía các bạn: “Em đến đây!”
“Em muốn ở bên trong hay bên ngoài vòng tròn?” Thầy Dư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-co-ay-thanh-nam-hoa-khai/2622450/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.