Người phụ nữ trong phòng thẩm vấn không nói nhiều, nhưng mỗi câu nói ra đều chứa thông tin.
Cảnh sát Lý đã làm việc mấy chục năm, sự nhạy cảm của bà đối với những tình huống như thế này cao hơn người bình thường. Bà đã đại khái đoán được động cơ giết người.
Đó là động cơ giết người của Mai Lộ Lộ.
Nữ cảnh sát trẻ cũng nhanh chóng nhận được tin tức từ đồng nghiệp, cô nghiêng đầu, khẽ nói bên tai cảnh sát Lý: “Đã điều tra được rồi, trước đây Dư Minh từng dạy học ở trường tiểu học trong trấn nơi Mai Lộ Lộ sống. Nhưng hồi đó, những lời đồn trong trấn không phải như vậy.”
“Họ nói là Mai Lộ Lộ nói dối.”
Cảnh sát Lý chợt nhớ đến một sự việc từ rất nhiều năm trước, nó rất lâu, lâu đến mức bà gần như đã quên.
Khi đó bà chỉ là cảnh sát hỗ trợ.
Cảnh sát Lý cầm lấy điện thoại, nhìn về phía người phụ nữ đã im lặng. Người phụ nữ bắt gặp ánh mắt bà, nhẹ giọng nói: “Chào cảnh sát Lý, cảm ơn bà năm đó đã giúp tôi nhiều như thế. Tôi muốn nói với bà rằng, năm đó tôi thực sự không hề nói dối.”
Sắc mặt cảnh sát Lý thay đổi liên tục. Bà rời khỏi phòng thẩm vấn, rồi lại nghĩ về vợ cũ của Dư Minh thêm một lần nữa. Có lẽ bà phải liên lạc lại với người này.
Vợ cũ của Dư Minh tên là Phượng Bình, giờ đã hơn 50 tuổi.
Khi nghe tên người mà cảnh sát nhắc đến qua điện thoại, trên mặt Phượng Bình vẫn hiện rõ vẻ căm phẫn.
Nhưng Phượng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-co-ay-thanh-nam-hoa-khai/2622449/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.