Người phụ nữ đến chào hỏi họ là bạn tốt của cô Từ, cũng từng đặt làm trang sức tại Pur Jewellery.
Tô Nam đỡ rượu thay Du Khâm, hoàn toàn là phản ứng theo bản năng. Anh không thể trơ mắt nhìn người từng phải nhập viện vì uống rượu tiếp tục uống trước mặt mình, dù là ai ở đây cũng vậy.
Người phụ nữ thông cảm cho tình trạng sức khỏe của Du Khâm, cụng ly với Tô Nam, trò chuyện thêm vài câu rồi rời đi.
"Cảm ơn anh, anh Nam." Vì chút quan tâm này, Du Khâm đã tạm thời quên đi dấu vết trên cổ anh.
Thấy Tô Nam nhìn về hướng Tổng giám đốc Đỗ, y lại nói: "Anh đừng lo, bên phía Tổng giám đốc Đỗ tôi nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa, sẽ không ảnh hưởng đến công ty."
Tô Nam không tỏ rõ thái độ, Du Khâm đột nhiên cười nhẹ: "Tôi biết mà, anh sẽ không thật sự nhẫn tâm như vậy, bỏ mặc công ty, cũng như bỏ mặc tôi."
Sắc mặt y rất tệ, nụ cười kia vừa chua xót vừa gượng gạo. Tô Nam cũng không nặng lời, chỉ nói một câu muốn đi vệ sinh rồi bỏ đi.
Trong lúc Tô Nam đi vệ sinh, Hoắc Văn Thanh cũng rời khỏi phòng nghỉ. Dưới sự tháp tùng của Triệu Tự Hàn, hắn bước vào khu vực thưởng thức rượu được bố trí đặc biệt cho buổi tối hôm nay trong phòng tiệc.
Những kệ rượu bằng gỗ đỏ được xếp ngay ngắn, trên đó trưng bày các loại rượu vang được sản xuất trong những năm gần đây của trang trại rượu, chiếm trọn cả một bức tường. Hương rượu hòa quyện cùng mùi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-duoc-nam-son-mong-ly-truong/2704982/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.