Vì đã làm mất hứng của mọi người, nên Tô Nam chỉ dùng một ly rượu để tạ lỗi với Đỗ Thụy Phong hiển nhiên là không đủ.
Tô Nam mỉm cười đáp lại, tự rót cho mình một ly nữa. Ánh mắt anh lướt qua mọi người trên bàn rượu, cố ý bỏ qua Hoắc Văn Thanh, rồi ngửa đầu uống cạn.
Đỗ Thụy Phong vẫn giữ nụ cười không rõ ràng nhìn Tô Nam, thái độ muốn làm khó anh rất rõ ràng, đặc biệt là khi ông ta phát hiện Hoắc Văn Thanh thờ ơ với người hợp tác này.
Cũng đúng thôi, một nhà thiết kế nhỏ bé, không đến mức khiến Hoắc Văn Thanh thực sự để tâm mà chống đối lại ông ta vào lúc này.
Tô Nam cũng hiểu rõ, đã quyết vượt qua cửa ải này. Anh không do dự, lại uống thêm hai ly rượu, vị chát của tannin trong họng lan xuống đến tận dạ dày.
"Ba ly rượu này, tôi xin kính các vị, hy vọng tối nay mọi người đều vui vẻ." Tô Nam đứng ở cuối bàn, nâng chiếc ly rỗng, trên mặt vẫn giữ nụ cười xã giao. Vì uống hơi vội nên có một ít rượu còn sót lại chảy xuống cằm anh, để lại một vệt đỏ nhạt.
"Chàng trai trẻ tửu lượng khá đấy." Tổng giám đốc Lý nhận ra Tô Nam cười khen một câu, thấy Đỗ Thụy Phong hình như không có ý định dễ dàng bỏ qua, lão bèn lên tiếng đề nghị: "Đã là tiệc rượu, sao có thể uống chay như vậy được? Chi bằng chúng ta chơi trò gì đó thú vị hơn."
"Chơi trò gì thú vị?" Đỗ Thụy Phong tỏ vẻ hứng thú.
Triệu Tòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-duoc-nam-son-mong-ly-truong/2704983/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.