Là người tổ chức buổi dạ tiệc này, tất nhiên Triệu Tòng Lệ không thể để trò hề này cứ thế tiếp diễn. Vì vậy, gã muốn Hoắc Văn Thanh quay lại buổi tiệc, để cho những người khác có một bậc thang để bước xuống.
Trước khi Tô Nam trở về phòng nghỉ ngơi, Triệu Tòng Lệ đã bảo Triệu Tự Hàn đến mời anh và Hoắc Văn Thanh cùng nhau nhảy điệu mở màn.
Tô Nam vô thức nhìn về phía Hoắc Văn Thanh, thấy hắn không nói gì, Tô Nam đành đáp: "Tôi không biết nhảy, xin lỗi."
Triệu Tự Hàn không để ý lắm, nói: "Chuyện này có gì đâu, Văn Thanh biết, để cậu ta dạy cậu."
Tô Nam lại liếc nhìn sang Hoắc Văn Thanh, đối phương vẫn không biểu lộ thái độ gì, ánh mắt nhìn qua có chút thâm trầm, giống như một sự ép buộc thầm lặng. Thời gian diễn ra không lâu, chỉ hai ba giây, sau đó sự ép buộc biến mất. Tô Nam nghe thấy Hoắc Văn Thanh nói với giọng điệu không cảm xúc: "Em có thể từ chối."
Tô Nam cảm thấy câu nói của hắn dường như không chỉ đang nói về việc khiêu vũ, hình như còn có ý gì khác, nhưng anh không nghĩ sâu, chỉ nói: "Anh đã nói rồi, tôi không cần phải nhảy mà."
Hai người nhìn nhau, im lặng đối đầu trong giây lát, rồi Hoắc Văn Thanh rời mắt đi, quay đầu nói với Triệu Tự Hàn: "Thôi, em ấy cần nghỉ ngơi."
Vậy nên tối đó Tô Nam ở lại nghỉ qua đêm tại Hương Sơn. Hoắc Văn Thanh đưa anh về phòng, rồi một mình quay trở lại buổi giao lưu.
Hậu quả của mười mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-duoc-nam-son-mong-ly-truong/2704986/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.