Phúc Lộc dẫn Tô Khuynh rời đi, trước khi đi Liễu ma ma ra sức nháy mắt với nàng. Sao Tô Khuynh có thể không hiểu ý chứ, bà muốn nàng nắm chắc cơ hội hiếm có này, tranh thủ thu phục Phúc Lộc. Đối với chuyện này, Tô Khuynh giả ngơ, không đáp lại.
Liễu ma ma đứng ở sau nhìn bóng lưng hai người, nhìn thế nào cũng thấy hai người rất xứng đôi, trong đầu không khỏi ảo tưởng, nếu chuyện này thành công không biết viễn cảnh khi ấy sẽ ra sao đây nhỉ…
Trong màn đêm, Tô Khuynh đi theo Phúc Lộc vòng trái rẽ phải, dần dần, trong lòng nàng mơ hồ dâng lên cảm giác bất an như lúc Hồng Yến dẫn sai đường. Đi thêm một đoạn nữa, cuối cùng nàng cũng phải lên tiếng nhắc: “Phúc quản sự, ngài đừng trách ta ngu dốt nhiều chuyện, hình như con đường này không phải đường đến viện của lão thái thái, ngài nhớ sai rồi chăng?” Vừa nói Tô Khuynh vừa lặng lẽ lùi lại một bước, ánh mắt tràn đầy vẻ căng thẳng nhìn chằm chằm Phúc Lộc ở phía trước, chỉ cần có chút gì đó không ổn, như vậy có thể lập tức xoay người bỏ chạy kêu cứu.
Thật sự không phải do nàng lòng dạ tiểu nhân, nhưng đêm khuya thanh vắng, một nam nhân trưởng thành như hắn dẫn theo một nữ tử tay không tấc sắt đi vòng trái rẽ phải. Mà hắn vẫn là người hầu trong phủ, tuy ở bên ngoài nhiều năm, nhưng sao có thể không nhận ra đường đến viện của lão thái thái được chứ? Mấy chương trình pháp lý cảnh tỉnh mọi người ngày trước từng xem, trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-phai-nam-son-khanh-an/2229561/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.