Trong bóng tối, giác quan của Tô Khuynh càng thêm mẫn cảm.
Cùng với giọng nói lạnh lùng của đối phương, tiếng than lửa đốt cháy càng thêm rõ ràng, kèm theo đó là hơi nóng phả vào da thịt.
Trong đầu Tô Khuynh bắt đầu mất khống chế mà tưởng tượng ra đủ loại khổ hình tàn độc.
Như thể muốn khắc hoạ rõ những tưởng tượng của nàng hơn, không để sự im lặng lan rộng trong căn phòng tối tăm quá lâu, giọng nói trầm trầm của Tống Nghị lại lần nữa vang lên: “Để ta giới thiệu cho ngươi vài loại nhé.” Hắn liền cầm cái kẹp gắp than lên, đôi mắt sâu không thấy đáy ánh lên ngọn lửa hừng hực, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tái nhợt của người đối diện: “Có kẹp tay này, kẹp than này, roi da này, ghế đinh ghế nhọn này,… còn có cả hoa sen sắt (*) nữa.”
(*) Hoa sen sắt: còn được gọi là dụng cụ tra tấn ngựa gỗ, trên lưng ngựa giấu miếng sắt hình hoa sen, những người phụ nữ không tuân phủ đạo đức sẽ bị bắt ngồi lên đó và phải chịu sự tra tân bên phần thân dưới. Trong tiếng củi lửa cháy lách tách xen lẫn tiếng thở dồn dập. Tống Nghị nhìn nàng chằm chằm: “Đối với những tù nhân ngoan ngoãn phối hợp, mấy hình cụ kia là đủ rồi. Nhưng luôn có vài kẻ ngang bướng cứng đầu, vậy thì đành phải dùng thêm chút thủ đoạn khác. Tỷ như ném vào nước sôi, chặt đầu, xẻo thịt, lột da, róc xương, ngũ mã phanh thây.” Làm như không nhận ra người đối diện đã mặt cắt không còn giọt máu, Tống Nghị tiếp tục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gap-phai-nam-son-khanh-an/2229809/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.