Nói chuyện với bác sĩ về việc xuất viện xong, tôi quay lại phòng bệnh. Đang định đẩy cửa bước vào thì tôi dừng lại, bởi những âm thanh vang lên trong đó.
“Sở Ninh! Vì sao cậu không nói cho Sở Nhi?” Là giọng Fo Leike.
“Tôi nghĩ không cần thiết phải làm như vậy.” Đây là giọng Sở Ninh.
“Không cần? Sở Ninh, vì Hàn Sở Ngưng đó cậu chịu khổ chưa đủ à? Cậu muốn chết trong tay cô ta sao? Người phụ nữ đó có gì tốt?” Quả nhiên kim mao sư vương có thù hận cực kì sâu sắc với tôi.
“Bayer, chú ý từ cậu dùng, cô ấy là vợ của tôi.”
“Tôi ghét cái cây đỗ khô quắt đấy đấy. Gầy như thế, trừ gương mặt ưa nhìn, thì còn có cái khỉ gì?”
Tự nhiên tôi cúi đầu nhìn bản thân mình, bĩu môi, gầy quái đâu. Hừ, chẳng nhẽ ai cũng giống như mấy người phụ nữ ngoại quốc các anh, lấy tiêu chuẩn bò sữa ra làm khung tham chiếu chắc?
“Bayer… Đây không phải vấn đề chúng ta đang thảo luận.” Hình như là tiếng Fo Leike thở dài.
“Sở Ninh, tôi nghĩ cậu vẫn nên nói cho Sở Nhi sớm đi. Bây giờ cả nhà cô ấy và Tần Xa Lôi cũng đã biết tin cậu và cô ấy kết hôn, hôm nay mẹ cô ấy sẽ đến công ty của cậu tìm, ngày mai cũng sẽ tìm được nhà của cậu thôi. Nhìn Sở Nhi chắc vẫn chưa phục hồi trí nhớ?” Giọng điệu Fo Leike có vẻ trầm trọng, tôi bắt đầu hơi váng đầu.
Người nhà của tôi, mẹ của tôi… Lại còn cả Tần Xa Lôi nữa?! Cuối cùng có chuyện gì đang diễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gat-le-cho-em/67145/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.