Tất nhiên hắn cũng nhìn ra được lúc thiếu niên cho nổ ra cái hố này vẫn chưa cháy.Nói cách khác, sau khi đập ra cái hố sâu, Lục Duyên này còn xuống dưới công kích tiếp?Phải đốt hung thú thành tro mới chịu thôi à?Bộ ngươi có thù oán gì với nó hả?Đúng lúc này, người đàn ông tóc đen bỗng ngạc nhiên nhìn làn sương đen tỏa ra từ thi thể đen như than, đôi mắt co rút."Đây là...Hắn biến mất tại chỗ rồi xuất hiện bên cạnh Lục Duyên.Lục Duyên đã phát hiện người đàn ông tóc đen ngay khi hắn vừa xuất hiện.Cũng phải thôi, năng lực cảm nhận của Lục Duyên mạnh lắm.Nhưng vì đã biết người đàn ông này thuộc tiên phong quân nên hắn cũng chả để ý.Sau khi người đàn ông tóc đen đến trước mặt, Lục Duyên mới ngẩng đầu nhìn hắn.Thấy Lục Duyên ngẩng đầu, người đàn ông tóc đen lên tiếng:"Lục Duyên, ta là Uông Gia Thụ, đoàn trưởng quân đoàn tiên phong số một, nhận lệnh tới đây tiêu diệt làn sóng linh thú!"Lục Duyên vội vàng chào kiểu quân đội:"Chào thượng quan!Uông Gia Thụ gật đầu rồi nghiêm túc hỏi:"Ngươi làm à?"Lục Duyên biết hắn đang hỏi về cái hố bèn thừa nhận:"Vâng thưa thượng quan! Là ta làm"Uông Gia Thụ liếc mắt nhìn Lục Duyên đầy ẩn ý, nhưng không hỏi hắn đã làm bằng cách nào.Người đàn ông chỉ cục than ở dưới, hỏi tiếp:"Đó là gì?"Lục Duyên ngẫm nghĩ một lúc rồi trả lời:"Là hung thú thưa thượng quan! Một con hung thú lãnh chúa cấp ba cấp thấp""Lãnh chúa cấp ba cấp thấp...Con ngươi Uông Gia Thụ hơi co nhỏ.
Hắn im lặng, chốc lát sau mới lên tiếng:"Ngươi có biết khí đen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gen-cua-ta-vo-han-tien-hoa/2519286/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.