Edit: OnlyU
Lão thụ yêu kiểm tra tình trạng cơ thể của Diệp Đình Vân, sau đó nói: “Tốt rồi, có thể thử tiến giai, dựa vào huyết mạch của ngươi, sống sót qua lôi kiếp không thành vấn đề.”
Diệp Đình Vân hơi nheo mắt hỏi: “Rốt cuộc huyết mạch Sinh Mệnh Cổ Thụ có điểm gì thần kỳ?”
Hai mắt ông lão nóng lên: “Sinh Mệnh Cổ Thụ là huyết mạch có đẳng cấp cao nhất trên thế gian, nó có thể hấp thu tất cả huyết mạch trưởng thành.”
Diệp Đình Vân nghe vậy hơi nhíu mày, mơ hồ cảm thấy đặc tính của Sinh Mệnh Cổ Thụ có phần tương tự với thôn phệ võ hồn của Giang Thiếu Bạch.
Suốt chặng đường tu luyện từ đó đến nay, cậu chỉ cho rằng bản thân đặc biệt dễ hấp thu lực thảo mộc, nhưng không phát hiện cậu có thể hấp thu tất cả huyết mạch trưởng thành, có lẽ vì huyết mạch trong người cậu quá mỏng manh, đến nỗi thiên phú huyết mạch không phát huy được.
Diệp Đình Vân thầm hoài nghi, phải chăng tất cả huyết mạch đẳng cấp cao đều có điểm chung nhất định?
Ông lão nhìn cậu, nghi ngờ hỏi: “Ngươi nghĩ ra chuyện gì sao?”
Diệp Đình Vân lắc đầu: “Không có gì ạ.”
Có tài nguyên dồi dào, cậu nhanh chóng làm công tác chuẩn bị nghênh đón lôi kiếp.
Diệp Đình Vân trải qua lôi kiếp Tiên Vương thuận lợi ngoài dự đoán, cuối cùng cậu thành công trở thành tu sĩ Tiên Vương.
“Không tồi, không tồi.” Lão thụ yêu nhìn Diệp Đình Vân, ánh mắt hiện vẻ vui mừng.
Cậu cười nói: “Đều nhờ phúc của tiền bối.”
Ông lão lấy mấy tinh thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ghi-chep-xuong-nui-cua-than-con/33221/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.