‘‘ Hỏa Nhi : trông ngươi cũng mạnh dữ nhưng có chắc đấu lại ma đầu gai không thì mới là chuyện lớn’’
‘‘ Hàn Mạc Băng : không thử sau biết’’
Hàn Mạc Băng bước lên trước mặt ma đầu gai.
Bạch Thanh Xuân hét lên : ‘’cố lên , ta tin ngươi sẽ làm được nên cố lên’’
‘’ Ma đầu gai : coi bộ nhà ngươi cũng có huynh đệ đáng tự hào dữ’
Hàn Mạc Băng cười khinh ‘ ngươi không có ganh tị à’
Tên ma đầu gai nghe vậy hắn liền nghiến răng : ‘ ta sẽ cho ngươi dính kịch độc để coi ngươi còn dám hóng hách không’
Nói xong hắn lao vào Mạc Băng với hàng chục cây gai đầy chất độc . Tên đó bẻ một cây gai trên tay lao vào Mạc Băng . Mạc Băng tay không nên khó mà đối phó . Lúc này Mạc Băng bắt đầu hơi lo lắng.
‘Hàn Mạc Băng: tên này trên người đầy kịch độc , giờ trên tay lại có một cây gai chất độc đó , đúng là bỉ ổi’
Bỗng từ xa nghe tiếng Bạch Thanh Xuân hét lên ‘ Này ! ngươi mau chụp lấy cây quạt của ta đi’
Hàn Mạc Băng nghe vậy liền bắt lấy cây quạt ‘ đây là cây quạt yêu thích của ngươi mà’
‘ Bạch Thanh Xuân: đúng là vậy , nhưng mạng sống của ngươi còn quan trọng hơn’
Hàn Mạc Băng nhìn cây quạt mà suy nghĩ :’ đây là cây quạt có pháp khí rất cao nó có thể chặn lại khí độc và kịch độc’
‘ Nhà ngươi….đúng thật là’ : vừa suy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gi-chu-xuyen-khong-thanh-vai-phan-dien/251110/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.