Quý Tiêu ngây người nhìn Ngu Dật Hàm.
Hai người rất gần nhau, hơi thở hòa quyện vào nhau.
Ngu Dật Hàm đang ôm hắn, ánh mắt rũ xuống, nhìn hắn từ trên xuống, đôi mắt lạnh lùng thường ngày giờ đây dịu đi, ánh lên sự mềm mại khiến người ta không thể rời mắt.
.
Trái tim Quý Tiêu gần như nhảy ra khỏi cổ họng, trong đầu hỗn loạn.
Hắn vẫn không thể tin vào những gì đang xảy ra, bản năng muốn đẩy Ngu Dật Hàm ra để lùi lại.
Nhưng phía sau là giường, hắn không còn chỗ để lùi, chân va phải cái gì đó, hắn vốn đã mơ màng, giờ lập tức ngồi xuống giường.
Ngu Dật Hàm lo lắng nhìn hắn một cái, thấy hắn không ngã thì mới dừng lại.
Hiện giờ trong đầu anh cũng hơi loạn.
Vừa rồi khi nhìn thấy Quý Tiêu nói chuyện với đôi mắt đỏ hoe, anh không kìm được mà ôm lấy hắn rồi hôn, còn nói những lời như vậy.
Quý Tiêu sẽ nghĩ gì về anh đây?
.
“Cậu, cậu lại đang làm cái gì thế?” Quý Tiêu đỏ mặt, vội vàng quay đi, nói: “Cầm thú gì chứ, ai mẹ nó cho cậu làm cầm thú vậy? Cậu, sao cậu lại tự gọi mình như thế?”
.
Ngu Dật Hàm im lặng nhìn Quý Tiêu một lúc.
Quý Tiêu đỏ mặt, ngồi trên giường, chỉ mặc một chiếc sơ mi trắng, đôi chân dài lộ ra, khóe mắt vẫn còn đỏ.
Ngu Dật Hàm tự hỏi, sao anh lại không thể?
Anh chẳng phải giống người kia sao, cũng muốn… với Quý Tiêu.
Một khi đã nói ra, thì không cần giấu diếm nữa.
Ngu Dật Hàm như quyết định gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-a-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/1873573/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.