Quý Tiêu bước vào một khu nhà cũ nát, hỗn loạn, chân đạp lên những bậc cầu thang ngoài trời đầy rêu và thủng lỗ chỗ, rồi lên tầng hai.
Hắn vừa lấy chìa khóa từ trong túi quần ra, định mở cánh cửa sắt đầy gỉ sét thì bên trong đã vang lên một tiếng gọi đầy phấn khích.
"Là anh hai! Bà ngoại, anh hai về rồi!"
Quý Tiêu khẽ mỉm cười.
Cánh cửa vừa mở, một cậu bé lập tức lao ra ngoài.
Quý Tiêu theo thói quen đỡ lấy cậu bé, vòng eo chó đực kiêu ngạo suýt chút nữa đã bị đụng cho trật khớp.
Quý Tiểu Phong đã sáu tuổi, động tác lao tới không nhẹ, thân thể của Quý Tiêu sau một đêm bị lăn qua lăn lại đâu dễ chịu được, hắn hơi loạng choạng một chút.
Quý Tiểu Phong không ngờ anh trai vốn mạnh mẽ lại không đỡ nổi mình, vội vàng nhảy ra khỏi người Quý Tiêu, lo lắng nhìn hắn.
Quý Tiêu cảm thấy hơi xấu hổ, lập tức giả vờ không có chuyện gì, trêu chọc nhóc: "Nhóc thúi, lớn nhanh thật đấy. Suýt nữa là anh đã không đỡ nổi em rồi."
-
Nhìn thấy cái chổi trên đất, hắn chuyển chủ đề: "Sao lại ném cái chổi ra ngoài cửa thế?"
“Không phải anh nói là cuối tuần này sẽ không về sao? Lúc đầu em nghe thấy động tĩnh tưởng có người xấu, sau nghe thấy tiếng chìa khóa thì mới biết là anh về rồi!" Quý Tiểu Phong hào hứng nói.
Quý Tiêu nhìn thấy gương mặt mặt vui vẻ của Quý Tiểu Phong, ánh mắt hắn đột nhiên trở nên u buồn, cảm giác tội lỗi và sợ hãi dâng lên trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-a-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/1873589/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.