Đương nhiên Quý Tiêu không thể để Ngu Dật Hàm tháo miếng ngăn mùi Omega của mình.
Trong lúc hết đường chối cái, hắn chỉ có thể đẩy mạnh Ngu Dật Hàm ra, quay người bước đi.
-
Quý Tiêu nén giận bước ra khỏi cửa, siết chặt nắm tay đến mức gân xanh trên tay nổi lên.
Tên điên Ngu Dật Hàm!
Hắn Quý Tiêu dù gì cũng là lão đại của Tam Viện, từ khi nào mà bị người khác đối xử như vậy.
-
"Anh họ, anh ấy, anh ấy thật sự là..."
Quý Tiêu nghe thấy tiếng động phía sau của cô Đường, vẫn không cam lòng quay đầu liếc một cái, chỉ thấy Ngu Dật Hàm đóng cửa phòng của Đường Hân Nguyệt, rồi quay lưng đi về hướng ngược lại.
Hắn nhìn bóng dáng Ngu Dật Hàm mặc bộ tuxedo đen biến mất sau góc quanh, mắt nheo lại.
Không ngờ nhà Ngu Dật Hàm lại có bối cảnh lớn đến vậy.
Trước đây đã đắc tội với anh bao nhiêu lần, nhưng anh vẫn không làm gì hắn, xem ra cũng khá công tư phân minh
-
Nhưng Ngu Dật Hàm bình thường là một học sinh ngoan ba tốt chỉ biết chăm chú học hành, sao lại đến cái nơi này? Có phải là đang làm vệ sĩ cho cô em họ thích chơi đùa của anh không?
Nhớ lại cảnh Ngu Dật Hàm vặn tay hắn, ấn hắn vào cửa, tay còn đặt gần vùng tuyến thể của hắn, Quý Tiêu bỗng cảm thấy mặt nóng bừng, lại tức giận.
Không, chắc chắn là Ngu Dật Hàm tự muốn đến nơi này!
Anh chính là tên mặt người dạ thú ra vẻ đạo mạo, biến thái cặn bã! Chỉ vì một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-a-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/1873595/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.