Quý Tiêu quay đầu nhìn lại, thấy Ngu Dật Hàm đang bước nhanh tới.
“Quý Tiêu, cậu đang làm gì vậy?”
Quý Tiêu đâu có thời gian để giải thích, Ngu Dật Hàm xuất hiện ở đây chỉ khiến tình huống của hắn càng tồi tệ hơn. Hắn không muốn mình bị bại lộ, càng không muốn ở phát tình trước mặt đối thủ Alpha của mình.
Hắn đành phải hét lên: "Cút đi, đừng quan tâm đến tôi!"
Sau đó, quyết đoán leo qua hàng rào và nhảy xuống.
-
Mới đầu tháng 4, nước biển ban đêm lạnh buốt như dao cắt.
Khi Quý Tiêu nhảy xuống biển, cảm giác như chạm phải băng, toàn thân run lên vì lạnh.
Nước biển tối tăm bao vây xung quanh hắn, nước gần như đã ngập đến đầu hắn.
Hắn cố gắng giữ hơi thở, chịu đựng cái lạnh thấu xương và đẩy mình lên mặt nước, gắng sức làm cho mình tỉnh táo lại.
Cố gắng chịu đựng qua đêm nay, sau đó tìm chỗ trốn, đợi tàu đến gần bờ, lúc đó bọn người kia sẽ không tìm thấy hắn nữa.
Cố lên! Bà nội và Tiểu Phong vẫn đang đợi hắn về!
Quý Tiêu vừa khích lệ bản thân trong lòng, vừa run rẩy ngẩng đầu lên nhìn, ánh sáng từ tàu du lịch trông thật ấm áp, nhưng qua lớp nước biển u ám, nó lại trông xa vời và mờ mịt.
-
Ngay lúc đó, kèm theo một tiếng "tùm" khi vào nước, Quý Tiêu thấy một bóng người từ chỗ sáng nhảy xuống.
Ban đầu Quý Tiêu nghĩ đó là những người đang đuổi theo mình, nhưng hắn nhanh chóng nhận ra, đó lại là...
Gần như khi Quý Tiêu vừa nhận ra người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-a-mang-thai-con-cua-doi-thu-mot-mat-mot-con/1873594/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.