Chín giờ sáng hôm sau, Hope hoàn thành bản thảo thô của câu chuyện người ngoài hành tinh. Cô nghĩ phần giới thiệu hơi có chút mơ hồ, và cô đã đợi cho đến khổ thứ ba mới chuyển hướng, nhưng cô nghĩ bài báo đã được xây dựng một cách thú vị.
Cô sáng tạo ra một thị trấn hoang dã có những người ngoài hành tinh bị rơi tàu cư ngụ, họ cải trang thành những người lập dị tỉnh lẻ, tầm thường. Trong thực tế, họ giết thời gian trong lúc chờ tàu mẹ đến đón bằng cách chơi xỏ khách du 1ịch và kiếm lợi trong những trò cá cược.
Cô đã làm việc với bài báo cho đến bình minh, khi cô hồi tưởng lại phác thảo đã được viết trong cái đầu đau nhức của cô. Cô đã uống rất nhiều Tylenol (1) với một cốc nước giã rượu pha cà phê và vẫn còn chưa tắm. Mái tóc cô được cuốn lại trên đỉnh đầu và giữ lại bằng hai chiếc bút Bic. Cô vẫn còn mặc bộ quần áo ngủ hình bò sữa và một đôi tất luộm thuộm. Cô nghĩ rằng cô có mùi kinh khủng, nhưng cô biết tốt hơn là đừng dừng lại khi cô đang có đà viết. Trong khi cô làm việc, cô không bao giờ trả lời điện thoại, và chỉ có hỏa hoạn dữ dội trong nhà mới có thể buộc cô mở cửa trước.
Cô email cho Walter ý tưởng về bài báo mới. Anh ta thích nó, nhưng muốn có những bức ảnh kèm theo câu chuyện. Những bức ảnh có thể tin được. Thế có nghĩa rằng Hope phải lôi chiếc Minolta và chớp vài tấm ảnh về vùng hoang dã.
Sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-biet-tinh-xa/2007133/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.