Hi Hi nhìn thấy sắc mặt Mặc Thiếu Thiên không được tốt, suy nghĩ một chút mở miệng " Cha, bất kể như thế nào, người vẫn chính là cha của bảo bối, con hi vọng cha có thể hiểu được cảm nhận của con!"
Chỉ cần Dật thúc thúc không làm bất cứ chuyện gì gây tổn thương đến mẹ, Hi Hi sẽ không bao giờ đối với Dật thúc thúc sinh ra chán ghét.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, anh biết những lời Hi Hi vừa mới nói không phải là không có đạo lý.
Anh suy nghĩ một chút, hỏi bé " Vậy rốt cuộc con thích Tiêu Dật nhất? Hay là cha nhất?" Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi nhướng mày hỏi.
Nghe Mặc Thiếu Thiên hỏi lời này, Hi Hi nở nụ cười, cha, người cũng có ngày hôm nay a?
Thật không ngờ cha lại không tự tin như thế, cha, lúc này không giống tác phong hàng ngày của người chút nào!
" Thật sự, lúc trước khi cha chưa xuất hiện, con luôn cảm thấy Dật thúc thúc rất thích hợp trở thành cha của con nhất....." Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, chậm rãi nói.
Vừa dứt lời, trên mặt Mặc Thiếu Thiên liền xuất hiện vẽ lo lắng.
" Thế nhưng, sau khi con gặp cha, trong lòng con vẫn tổng cảm thấy cha là tốt nhất!" Hi Hi mỉm cười, bổ sung thêm một câu.
Sau khi Mặc Thiếu Thiên nghe Hi Hi nói xong, sắc mặt anh mới hơi chuyển biến tốt đẹp hơn một chút.
Hi Hi chỉ có thể có duy nhất một người cha là anh, mặc dù Tiêu Dật đã hết lòng chiếu cố mẹ con bọn họ nhiều năm như vậy, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-cuc-pham-cha-cuong-han-con-trai-thien-tai-me-phuc-hac/2263645/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.