Khi Lâm Tử Lam đang muốn nôn, tay Mặc Thiếu Thiên, nhẹ nhàng đặt lên bụng Lâm Tử Lam, khóe miệng hiện ra nụ cười, "Em nói, ở đây có thể hay không đã có!" Mặc Thiếu Thiên nhìn bụng bằng phẳng của Lâm Tử Lam nói.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Tử Lam nhịn không được bật cười, lắc đầu, "Không có!"
"Làm sao em biết?"
"Bởi vì em cảm giác không có!" Tử Lam cười nói.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, khóe miệng nhếch lên nụ cười mê hoặc, "Xem ra, anh còn phải tiếp tục cố gắng nhiều nha..." Nói, tay Mặc Thiếu Thiên linh hoạt dò vào trong áo Lâm Tử Lam, bàn tay di chuyển khắp người cô, làm Lâm Tử Lam một hồi run rẩy.
"Vợ yêu, vậy chúng ta cùng cố gắng đi tạo đứa nhỏ thôi..." Giọng nói trầm thấp của Mặc Thiếu Thiên vừa vang lên bên tai Lâm Tử Lam,vừa nói, ở một bên khẽ cắn tai cô.
"Em có thể cự tuyệt sao?" Lâm Tử Lam cười hỏi lại.
"Không thể!" Mặc Thiếu Thiên lập tức phản bác lại.
Dù Lâm Tử Lam có nói cái gì, nói cái gì cũng đều vô dụng thôi.
Lâm Tử Lam cũng không nói cái gì, mà là trực tiếp vươn tay, vòng lên cổ Mặc Thiếu Thiên, cả người dựa vào Mặc Thiếu Thiên, đứng dậy, hôn lên môi của anh.
Cảm giác được Lâm Tử Lam chủ động, Mặc Thiếu Thiên cũng không nói nhảm nữa, trực tiếp giữ chặt gáy của Lâm Tử Lam, đổi bị động thành chủ động, làm nụ hôn sâu hơn...
Giống như, hai người sớm đã quen thuộc điểm nhạy cảm của nhau, rất nhanh, trong phòng tràn ngập mùi vị tình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/gia-dinh-cuc-pham-cha-cuong-han-con-trai-thien-tai-me-phuc-hac/2264049/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.